Forum of A3 Family
WELCOME TO A3FAMILY!

Nếu chưa có tài khoản, hãy ấn đăng kí...

Nếu đã có tài khoản, hãy ấn đăng nhập để cùng nhau post bài!!!
zZzA3familyzZz
Forum of A3 Family
WELCOME TO A3FAMILY!

Nếu chưa có tài khoản, hãy ấn đăng kí...

Nếu đã có tài khoản, hãy ấn đăng nhập để cùng nhau post bài!!!
zZzA3familyzZz
Forum of A3 Family
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Forum of A3 Family


 
Trang ChínhLatest imagesĐăng kýĐăng Nhập
April 2024
MonTueWedThuFriSatSun
1234567
891011121314
15161718192021
22232425262728
2930     
CalendarCalendar
Tìm kiếm
 
 

Display results as :
 
Rechercher Advanced Search
Thông báo nữa!!!
Hà nội trong trái tim em!!! I_icon_minitimeSun Oct 03, 2010 11:10 am by Admin2
Admin ( [D]iemDe) đã bị mất nick. Không hiểu tại sao lại như thế!!!!!!!! nên 1 tg admin 2 sẽ quản trị 4rum Hà nội trong trái tim em!!! 77755 Hà nội trong trái tim em!!! 77755

Comments: 3
Thông báo mới
Hà nội trong trái tim em!!! I_icon_minitimeWed Sep 22, 2010 9:37 pm by [D]iemDe
Do mem Bi béo đần độn nghịch ngợm linh tinh, bây giờ, forum phát sinh 1 số lỗi. Admin đang tìm giải quyết khắc phục. …

Comments: 2
Thông Báo Hot Hot!!!! Click Click !!!!
Hà nội trong trái tim em!!! I_icon_minitimeSun Sep 19, 2010 1:28 am by [D]iemDe
Sau khi update, forum chúng ta đã có nhiều thay đổi. Hôm nay, tớ sẽ tổ chức nhiều cuộc thi với nhiều hình thức khác …

Comments: 1
Music

 

 Hà nội trong trái tim em!!!

Go down 
Tác giảThông điệp
IloveA3family
Administrator
Administrator
IloveA3family


Tổng số bài gửi : 211
Join date : 25/09/2010

Hà nội trong trái tim em!!! Empty
Bài gửiTiêu đề: Hà nội trong trái tim em!!!   Hà nội trong trái tim em!!! I_icon_minitimeThu Sep 30, 2010 10:03 pm

Bài 1

Mỗi ng` có một cảm giác riêng về Hà Nội, mỗi con ngưòi mỗi cách nhìn, riêng một đứa trẻ như tôi thì Hà Nội là một cảm giác vừa thân thuộc vừa gần gũi. Đối với tôi, ấn tượng lớn nhất về Hà Nội là khu phố cổ, cái thanh lịch và các hàng quà mang đậm chất Hà Thành. Hồi nhỏ, tôi thường được cha mẹ dẫn đi chơi trên những con phố cổ của Hà Nội, dần dần, những con phố đã đi vào tiềm thức của tôi. Quên sao được những con đường nhỏ, những ngôi nhà cổ kính mang kiến trúc của thế kỉ 18, bóng mát của những hàng cây và cái mùi quen thuộc của các hàng quà Hà Nội.

Xe tôi lăn bánh trên những lòng đường hẹp - phố ngắn, ngõ nhỏ, rất ít cây xanh, nhà xây ken nhau, hình thành những nhà ống chụm đuôi ở giữa ô phố. Nhìn kỹ mới thấy nhà ống là nét đặc trưng của khu phố cổ, đều thấp, hẹp, mặt tiền chỉ vài mét được xây bằng đủ các chất liệu của nhiều thời đại. Ở các phố Lãn Ông, Hàng Buồm, có mái nhà lợp bằng ngói âm dương viên chồng, viên vợ lợp lên nhau theo thứ tự sấp, ngửa tạo thành lòng máng chảy từ nóc xuống, hoặc có mái nhà lợp ngói ta hình mũi hài trơn. Kiến trúc này giờ đây rất hiếm gặp, phần lớn chúng đã được sửa sang thêm bớt, chỉ còn lại một vài ngôi nhà vẫn mang dáng dấp của Hà Nội Xưa.

Nhớ hồi nhỏ, tôi hay được mẹ dắt đi chơi trên những con phố nhỏ, ngoằn nghèo và thật khó để nhớ được mình đã đi vào bằng đường nào, kể cả bây giờ khi đã lớn, có lễ việc định hướng trong những con phố cổ cũng rất khó khăn đối với tôi. Đất Kinh Kỳ - Hà Nội xưa có hai huyện Quảng Đức và Thọ Xương. Mỗi huyện có 18 phường, hai huyện là 36 phường. Buôn có bạn bán có phường, xưa kia Hà Nội buôn bán rất xầm uất. Các gánh hàng rong ngày ngày đi qua lại trên đường phố. Mỗi con phố có một mặt hàng buôn bán hay đặc điểm riêng, giả như phố Hàng Đường trước kia có nhiều cửa hàng bán kẹo mứt đường... hay phố Hàng Mã là con phố chuyên bày bán những mặt hàng truyền thống... bây giờ Hàng Mã vẫn thế, có khác chăng là vào dịp trung thu hay quốc tế thiếu nhi ở đây trở thành một khu chợ bán nhiều mặt hàng đồ chơi cho trẻ em.

Ngày nay, Hà Nội dường như ồn ã hơn, cái không khí dường như tấp nập và dòng người qua lại cũng hối hả như cái đổi mới của Hà Nội nhưng đâu đó vẫn còn cái xưa, cái nét thanh lịch rất truyền thống, một tà áo dài trắng nhẹ nhàng lướt qua phố, vẫn còn đâu đây, cái hình ảnh nguyên sơ của Hà Nội, tuy chỉ còn lại rất ít nhưng một chút thôi, cái một chút rất nhỏ cũng đủ để làm lòng ta xao xuyến. Một buổi chiều tôi lòng vòng trên những con phố cổ Hà Nội, Nắng chiều nhạt dần, lại long nhong đi tìm những nét thơ Hà Nội... Những khu phố cổ không còn đẹp như trong hoài niệm. Những ngày xưa... à ơi ... Hà Nội như lời ru, mang theo trong nó là thanh bình, là ngọt ngào, là cả những nhọc nhằn... Những mái nhà thâm nâu liêu xiêu trong nắng, những gánh hàng rong chậm rãi rao đều, những cảnh sinh hoạt đời thường giản dị, những hàng kẹo kéo, những cốc kem chanh, những cây bàng lá đỏ và những hoạ sĩ già ngồi trầm ngâm bên bức vẽ tự bao giờ... Kỉ niệm tuổi thơ như một cuốn phim lặng lẽ gợi lên xiết bao yêu thương và tiếc nuối "nơi tôi sinh Hà Nội, ngày tôi sinh một ngày bỏng cháy... ngõ nhỏ phố nhỏ nhà tôi ở đó, đêm lặng nghe trong gió tiếng sông Hồng thở than..."


Hà nội đang hiện đại hoá từng ngày,cuộc sống thời mở cửa... ôi cũng là tất yếu... Phố cổ Hà Nội giờ đông đúc và nhộn nhạo, nhưng đâu đó, ừ phải, vì tình yêu người ta luôn tìm thấy ở người mình yêu vẻ đẹp từ những điều tầm thường nhất, đâu đó nơi phố cổ Hà Nội vẫn còn những mái nhà, những khung cửa sổ, những góc đường dịu dàng nép dưới những hàng cây và im lìm trong nắng chiều duyên dáng như những dáng kiều. Đáng yêu biết chừng nào những góc nhỏ nép mình dưới tán cây ấy, nhỏ nhắn và khiêm nhường, giản dị và bình yên... Có những góc nhỏ bình yên như thế, như những quãng nghỉ, để xả hơi, để thanh thản, để lại cảm thấy cuộc sống tươi đẹp nhường nào... thật đáng quý vô cùng.


Hà Nội những ngày mưa, những con phố cổ như buồn thêm, cái tĩnh lặng lại cái tĩnh lặng. Những ngày mưa tôi lặng mở cửa sổ, nhìn ra ngoài mà sao lòng tôi buồn thế, cái không khí man mác buồn như bao trùm quanh tôi. Âm thanh của tiếng mưa lúc này như tiếng gọi, tí tách, từng hạt nặng nề nhưng cũng có lúc chúng nhẹ nhàng rơi. Ngoài trời, có lúc tôi nghe thấy tiếng mưa thảnh thót rơi nhưng cũng có khi là mơ hồ lơ đễnh. Lúc này, khu phố cổ thật yên ả và vắng lặng, đây là cái lúc mà chúng ta khó có thể bắt gặp hình ảnh của những gánh hàng rong hay những con người lòng vòng trên phố. Riêng tôi, tôi thật sự thích đi dạo dưới trời mưa Hà Nội, cái không khí thật thơ mộng dù nó có pha chút buồn, lúc đó, đường phố như bớt đi vẻ ồn ã, nó trở lại sự trầm lặng, cái không khí yên ả của Hà Nội xưa, lặng ngắm những con phố cổ, tôi càng thêm yêu Hà Nội, và càng yêu thêm cái cổ kính rất đỗi êm đềm cuả nó. Trong trái tôi, Hà Nội không phải là cái gì đó mang hình ảnh tây hoá hay cái gì đó đổi mới, mà Hà Nội trong tôi là cái nét thanh lịch hào hoa của con người Hà thành, là cái truyền thống lâu đời của mảnh đất Tràng An, là cái bản sắc riêng mà chỉ có ở Hà Nội mới có.
Về Đầu Trang Go down
IloveA3family
Administrator
Administrator
IloveA3family


Tổng số bài gửi : 211
Join date : 25/09/2010

Hà nội trong trái tim em!!! Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Hà nội trong trái tim em!!!   Hà nội trong trái tim em!!! I_icon_minitimeThu Sep 30, 2010 10:03 pm

Bài 2

Hà Nội và những con đường
Sinh ra và lớn lên trên đất Hà Thành, tôi có được niềm hạnh phúc là được biết đến Hà Nội trên nhiều con đường, nhiều con phố.
Hà Nội nổi tiếng bởi khu phố cổ gần Hồ Gươm. Đó vẫn là điểm thu hút của du khách nước ngoài ghé thăm Hà Nội. Những con phố nhỏ, nằm đan xen nhau, vẫn giữ những cái tên từ thời xa xưa như Hàng Gai, Hàng Đào, Hàng Ngang, Hàng Thiếc, Hàng Buồm, Hàng Bồ, Hàng Vải, Hàng Mã, Hàng Lược, Hàng Giày... Cuối tuần, những khu phố này lại sầm uất và trở thành một nét văn hóa chợ đêm Hà Nội. Mỗi dịp được đi chơi chợ đêm, ngắm những quầy hàng với đủ các loại mặt hàng đa dạng, hấp dẫn, cảm nhận không khí vui vẻ nườm nượp người đi bộ, tôi đều rất vui.
Tôi may mắn được lớn lên trên một trong những con được được nhận danh hiệu tuyến đường đẹp của Hà Nội. Hồi bắt đầu tập đi, tôi vẫn được bà dẫn đi dạo, tập tễnh những bước chân đầu tiên còn vụng về trên vỉa hè của con phố này. Lớn thêm chút nữa, bà cũng dẫn hai anh em tôi đi dạo những tối trời mùa hè hoặc thu đẹp giời. Con đường cũng tấp nập người đi dạo mát, tập thể dục, hoặc những nhóm trẻ nhỏ nô đùa. Tôi còn nhớ, trong nhiều lần đi dạo, nô đùa chán chê trên vỉa hè rộng thênh thang, tôi còn vòi vĩnh bà cho sang bãi cỏ ngăn cách hai lòng đường. Bãi cỏ, với những lô trồng cây cảnh được chăm sóc rất cẩn thận, làm tăng thêm vẻ đẹp của tuyến đường. Bà kiên quyết không đồng ý và giải thích với tôi rằng, bãi cỏ không phải là chỗ để đi lại nô đùa, giữ gìn cây xanh trồng trên đường cũng là một cách thể hiện ý thức gìn giữ môi trường sống xung quanh mình. Lúc bé tôi chưa hiểu hết những điều bà nói, nhưng cũng ngoan ngoãn nghe lời. Sau này đi học, ở trường lớp thỉnh thoảng có phong trào trồng cây, chăm sóc cây trường, và học các môn về sinh học, địa lý, môi trường, tôi đã hiểu ra những điều bà dạy bảo. Từ đó, dù đi trên bất cứ con đường nào, khu phố nào, tôi và các bạn vẫn luôn nhắc nhở nhau giữ vệ sinh chung, bảo vệ cây xanh, vui vẻ bỏ vỏ kẹo, quy kem... vào thùng rác đã được đặt gọn gàng trên một số con phố. Chúng tôi rất vui mỗi lần được bước đi trên những con phố sạch đẹp và có màu xanh của cây trồng.
Một trong những tuyến đẹp rất đẹp ở Hà Nội đó là đoạn đường Hoàng Diệu – Phan Đình Phùng. Hai ven đường trồng nhiều cây xanh, đã có từ rất lâu, những thân cây cổ thụ sừng sững với những tán lá rộng mát, che nắng ngay cả vào những mùa hè nắng chói chang. Đoạn đường này cũng gần với đường ra Lăng Bác, nối với Quảng trường Ba Đình lịch sử. Chiều chiều, khi trời hè bớt nóng bỏng, bãi cỏ trước quảng trường lại được tưới nước mát lành, tôi cùng bạn học đạp xe giữa khu vườn hồng thong thả cảm nhận những bình yên giữa phố phường Thủ đô.
Hà Nội vẫn trong thời kỳ phát triển mạnh mẽ. Những khu nhà cao tầng mới mọc lên chi chít. Những tuyến đường mới cũng mở ra nhiều. Đường sá luôn sầm uất, tấp nập. Không ít những con đường theo thời gian đã xuống cấp và phải sửa chữa nhiều. Nhiều con đường vẫn ô nhiễm, đầy khói bụi. Ý thức gìn giữ đường phố sạch đẹp là của mỗi người dân chúng ta. Từ những em bé chập chững bước đi, hay những bạn nhỏ tung tăng cắp sách đến trường. Từ những bạn học sinh áo trắng đồng phục đến những anh chị sinh viên khoác áo xanh tình nguyện. Từ những thanh niên trưởng thành đến những người lớn tuổi... Mọi người đều có trách nhiệm gìn giữ môi trường xanh sạch đẹp, vứt xả rác đúng nơi quy định, tuân thủ đúng nội quy giao thông... chính là cách để làm cho thành phố của chúng ta thêm sạch đẹp.
Tôi thầm mong, thành phố thân yêu của tôi không ngừng phát triển, đổi mới, nhưng vẫn giữ được vẻ đẹp truyền thống của mình trên những con đường thân quen. Tôi ao ước vẫn sẽ được ngắm những góc phố Hà Nội trắng sáng màu hoa sưa mỗi dịp xuân sang. Tôi háo hức chờ Hà Nội rực đỏ hoa phượng khi hè về. Tôi yêu thích phố phường Hà Nội đượm mùi hoa sữa khi thu về. Và tôi thích cảm giác lành lạnh đón mùa đông khi dạo bước trên những con đường thênh thang, xào xạc lá vàng rụng như thảm trên hè đường.
Mai này, khi trưởng thành, có thể sẽ được đến nhiều nơi, thăm nhiều chốn đẹp trong ngoài nước, bước đi trên nhiều con phố xa lạ hay mới mẻ, đặt chân lên nhiều con đường khác nhau, tôi vẫn sẽ không quên được những con đường thân quen của thành phố tôi sinh ra và lớn lên này. Tôi yêu tha thiết những phố phường Hà Nội!
Về Đầu Trang Go down
IloveA3family
Administrator
Administrator
IloveA3family


Tổng số bài gửi : 211
Join date : 25/09/2010

Hà nội trong trái tim em!!! Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Hà nội trong trái tim em!!!   Hà nội trong trái tim em!!! I_icon_minitimeThu Sep 30, 2010 10:11 pm

Bài 3

Hà Nội - mảnh đất nghìn năm văn hiến, trải qua biết bao trang sử hào hùng nhưng vẫn luôn mang trong mình một nét đẹp lãng mạn, một nét đẹp bình yên, một nét đẹp đến nao lòng không chỉ với những du khách ghé thăm Hà Nội mà ngay cả với những con người đang sống tại mảnh đất thủ đô thân yêu.

Hà Nội đẹp lắm, Hà Nội đẹp trong từng khoảnh khắc. Tạm biệt màn đêm là tiếng chim ca, những giọt sương còn lắng đọng trên những nhành cây, kẽ lá. Sớm mai của Hà Nội là sớm mai của mùi, của hương, của cảnh, một sớm mai luôn làm ta nhớ đến hình ảnh của những cụ già bên bờ hồ tập dưỡng sinh, nhớ đến những lời rao bán hàng rong buổi sáng, nhớ đến tiếng trẻ í ới gọi nhau đến trường. Vẻ đẹp của sớm mai Hà Nội là một sự bình yên đến tĩnh lặng. Cảm nhận hết cái yên bình đấy, mỗi người trong chúng ta sẽ có một cảm xúc về sớm mai Hà Nội cho riêng mình.

Nếu như sớm mai Hà Nội là sự nhẹ nhàng đến lan tỏa thì trưa Hà Nội lại là những ánh nắng chói chang, những ánh nắng gắt, xuyên qua kẽ lá tạo thành tấm vải kẻ sọc trên đường phố. Là dáng vẻ mệt mỏi của cô chú công nhân với những bữa ăn vội vàng bên hè phố, những ánh mắt vô hướng cùng sự suy tư hiện rõ trên khuôn mặt

Chiều đến, ngồi uống café trên những nhà hàng ,thả lỏng cơ thể, buông ánh mắt nhìn dòng người qua lại, sự ngược xuôi của ôtô, xe máy, của những gánh hàng rong, tiếng cười nói của học sinh rủ nhau xả cơn đói bên những quán ăn lề đường. Sải dài bước chân trên những con phố thân thuộc của Hà Nội, những con phố luôn sáng ánh đèn, bất chợt, bước qua sợi chỉ ranh giới giữa những nét kiến trúc cổ với những nét kiến trúc hiện đại. Chân phải bước sang mà có cảm giác như chân trái kia đã cách xa chân phải đấy một thời kì, một không gian, một cảm giác_một sự cảm nhận khác biệt rõ rệt trong lòng thành phố. Khu phố cổ với những ngôi nhà rêu phong, gạch đỏ, trầm lặng đứng, và trước sân nhà nơi cánh cửa gỗ đã ngả màu theo thời gian, là những cụ già ngồi trò chuyện bên ly nước chè, cùng nhau nhớ lại những ngày xưa. Bỗng từ xa, một cô cháu gái thướt tha trong tà áo dài đi học về thì lại chợt mỉm cười vì thấy hình ảnh xưa kia trong đó…

Đêm. Hà Nội, trời hơi se lạnh, bừng sáng lên là ánh đèn đường, đèn chiếu, đem đến những sắc màu của tối, của đêm Hà Nội. Sau một ngày làm việc với những lo toan, mệt mỏi, thì đêm đến là sự thư giãn, thoải mái bên gia đình, người thân. Chỉ là cùng nhau dạo phố, cùng nhau ngắm cảnh Hồ Gươm ban đêm, nhưng tất cả là thói quen, là nếp sống của người Hà Nội. Tiếng cười nói, tiếng xe, tiếng đài hai bên đường làm Hà Nội như trẻ trung, căng đầy sức sống.

Hà Nội của tôi là thế, đơn jản đến từng chi tiết, dễ cảm nhận đến từng chi tiết, thuần khiết và trong lành đến từng chi tiết. Hà Nội trong trái tim tôi là thế, với những con người thân thiện, nụ cười luôn nở trên môi như chính bản thân họ vậy. Một nghìn năm văn hiến, với những thay đổi về địa hình, kiến trúc, nhưng, tâm hồn Hà Nội, vẻ quyến rũ mà chỉ một lần gặp sẽ nhớ mãi, sẽ tồn tại theo năm tháng…và đó, là những điều làm nên:"Hà Nội trong lòng tôi."
Về Đầu Trang Go down
IloveA3family
Administrator
Administrator
IloveA3family


Tổng số bài gửi : 211
Join date : 25/09/2010

Hà nội trong trái tim em!!! Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Hà nội trong trái tim em!!!   Hà nội trong trái tim em!!! I_icon_minitimeThu Sep 30, 2010 10:12 pm

Bài 4

Có một điều lạ là cái câu “Chẳng thơm cũng thể hoa nhài. Dẫu không thanh lịch cũng người Tràng An”- về thơ, chẳng hay lắm vì không có hình ảnh gì đặc biệt, là câu lục bát mà lại gieo vần không chuẩn; về sử thì không đúng vì chưa bao giờ thủ đô Hà Nội của chúng ta có tên là Tràng An. ấy vậy mà nó lại có sức lao động. Có lẽ tất cả nằm ở chữ “ thanh lịch”. Không biết khái niệm “thanh lịch” được dùng rộng rãi từ bao giờ, nhưng rõ ràng văn hoá, lối sống, cách ứng xử... của người Hà thành góp phần tạo nên nội hàm khái niệm này. Ngày nay “thanh lịch” gần như là một tài sản phi vật thể của người thủ đô vậy. Nhưng sống cho ra, tìm cho được chất thanh lịch không pari dễ, nhất là về ban đêm.

Tôi đã từng có mười năm sống một mình ở một góc phố bên hồ Thiền Quang, nên có điều kiện và thời gian để quan sát phố phường, hoà mình vào đó để chiêm nghiệm, chắt lọc. Có lần vào đêm Noel, tôi và một người bạn hẹn nhau đi dạo phố. Bạn tôi đến muộn, đã vậy còn mào đầu bằng câu: “Giá người Hà Nội không quá điệu, nói không sai một số phụ âm thì lấy tiếng thủ đô làm chuẩn cho tiếng Việt được rồi. Cái sai có lẽ bắt đầu từ các cô gái trẻ làm duyên, làm điệu”. Thế là chúng tôi cãi nhau về cái đúng, cái sai trong ngôn ngữ của người Hà Nội. Chẳng ai thắng, chẳng ai thua trong cuộc cãi vã này, chỉ có điều, khi chúng tôi dừng lại thì đêm đã quá khuya. Dẫu vậy, cơ hội vẫn ra phố. Sau khi vòng vèo qua các phố cổ, chúng tôi thả xuôi đường Bà Triệu. Đường vắng, xe lướt êm ru, được một lúc thì “vấp” phải năm cô gái đi xe đạp dàn hàng ngang trước mặt. Các cô vui vẻ, nói chuyện khá thoải mái và đi rất đủng đỉnh. Chúng tôi đành hãm phanh đi chầm chậm phía sau. Giọng các cô trong và vui quá, khiến chúng tôi “tự nguyện” im lặng lắng nghe. Không kìm được, bạn tôi quay sang nói khẽ: “Dẫu sao nghe các cô gái Hà Nội nói vẫn thích, tiếng trong và ấm quá”. Không ngờ một cô quay đầu lại, nói gần như thì thầm: “Tất nhiên rồi, mãi đến bây giờ các anh mới nhận ra sao?!”. Thế là chúng tôi có thêm những người bạn mới...

Đó là chuyện của những năm trước. Bây giờ người ta đi đứng không thong dong như vậy nữa. Và nói cũng không thì thầm. Cách đây mấy hôm, trời nóng, không ngủ được, tôi chọn một trong những con đường đẹp nhất của Hà Nội: Liễu Giai - Nguyễn Chí Thanh - Láng - Hoà Lạc để thung dung ngắm phố đêm. Đi chầm chậm trên con đường này, đã thấy vóc dáng của thủ đô hiện đại: đường rộng, đèn sáng, thảm cỏ xanh và những bồn hoa đa sắc... Một số sinh viên ham học và tiết kiệm, mang sách đọc dưới đèn đường. Đêm về khuya, người thưa, đường thoáng, bỗng đâu một đoàn xe máy gầm rít và chồm lên. Không biết các cậu lạng lách thế nào mà khẽ va vào vai tôi. Cả hai xe đều đổ kềnh, tôi đi chậm nên không hề gì.

Mới lồm cồm bò dậy đã nghe tiếng quát: “Đi đứng gì mà chậm như rùa, cản trở người ta, rách bố nó cái quần rồi đây này, liệu mà đền! Cả đèn xi nhan nữa!”. Tôi chưa nói gì và thấy một cậu còn chưa ngồi dậy. Tôi và cậu vừa quát cùng đến đỡ cậu kia dậy, may là cũng không có gì nghiêm trọng lắm. Hai thanh niên gườm gườm nhìn tôi, cậu vừa to tiếng lúc nãy kêu lên: “Ôi thầy, em xin lỗi thầy!”. Tôi nhỏ nhẹ: “Các em đi sau, phóng nhanh quá va vào tôi là các em sai, tại sao lại quát và bắt vạ?”. “Thầy thông cảm, cứ phủ đầu ngay như vậy mới dành được thế chủ động, đổi sai thành đúng! May mà không ai việc gì, chúng em xin phép”. Nói rồi các em lên xe phóng như bay. Tôi không nhớ hai thanh niên ấy là ai, có lẽ là sinh viên một trường Đại học mà tôi đã dạy. May mà họ nhớ tôi là thầy, nếu không phải đền quần áo chứ chẳng chơi!


Chuyện ngoài đường đã vậy, chuyện trong quán chắc còn nhiều cung bậc hơn. Những chuyện kín không nói đến làm gì, chỉ nguyên việc mời chào thôi cũng đã khiếp. Cứ mỗi lần có việc đi qua đường Mai Hắc Đế vào quãng 7 giờ tối là tôi phát rét. Người ta mời ăn mà cứ như trấn lột mình vậy! Những cửa hàng “Đặc sản biển” ở Tô Hiến Thành còn táo tợn hơn, người ta chặn xe, rút chìa khoá! Mời ăn là cả một cử chỉ cần phải mang đậm chất thanh lịch, thế mà người Hà Nội lại làm như vậy sao?!

Nhưng trong cái hỗn độn, cái quấy quả của việc buôn bán cũng đã xuất hiện những cái mới mà nhiều người trân trọng. Điều gây cho tôi nhiều cảm mến là những sạp báo đêm. Vài năm trước chỉ trên đường Bà Triệu, Lý Thường Kiệt lác đác có mấy quán bán báo đến khoảng 10 giờ tối. Nhưng nay thì hầu như ở tất cả các con đường lớn đều có những sạp bán tới tận 12 giờ đêm. Mật độ đông đúc nhất vẫn là cuối đường Bà Triệu, Kim Liên, Thái Hà, Huỳnh Thúc Kháng, Lý Thái Tổ. Nét nổi bật nhất là thái độ của người bán báo: nhẹ nhàng, lịch sự, chu đáo, hiểu biết. Tôi có cảm giác những người bán báo đêm vui vì được phục vụ mọi người là chính chứ không phải kiếm tiền là chính: họ bán đúng giá và mỗi đêm không bán được là bao. Thậm chí có người còn bán... chịu. Tôi đã hai lần mua báo chịu của cô gái bán ở góc đường Đê La Thành cắt Nguyễn Chí Thanh. Cả hai lần cô đều nói: “mai chú trả cho cháu cũng được”, mặc dù cô không biết tôi là ai và sống ở đâu.

Tin tưởng, cho người không quen biết chịu tiền cũng bao hàm ý nghĩa thanh lịch. Về phương diện này thì tôi nhớ mãi mấy chị bán xăng ở phố Nguyễn Đình Chiểu. 21 giờ đêm có việc cần tôi phóng xe đi. Ngang triển lãm Vân Hồ thì hết xăng. Tôi dắt nhanh đến trạm xăng gần nhất và hô: “Chị cho đầy bình”. Đồng hồ báo 18.000 đồng. Tôi lục túi, tất cả chỉ có 6.000 đồng. Tôi lột đồng hồ đưa cho chị, chị bảo: “tôi giữ đồng hồ của anh làm gì? Anh đi đi, mai trả tiền cũng được!”. Hôm sau tôi mang tiền đến trả còn được khen là thật thà!

Chắc có những người cho rằng khoản tiền nho nhỏ như vậy thì đáng gì, thử tiền triệu xem! Tôi cho rằng cái chính là ở cách nghĩ, cách ứng xử. Nhưng không phải không có người trả lại tiền triệu đâu nhé! Hầu như cùng một thời điểm, ở cầu thang cuối cùng của nhà tập thể Bộ Tư Pháp (Cống Vị-Ba Đình-Hà Nội), một người ở tầng bốn) anh là công an phường Hàng Bài) trả lại ví có bốn triệu đồng cho người mất (anh nhặt được trên đường đi làm về), còn một người ở tầng ba là nhà báo) thì được người làm ở quán bia 251 Thụy Khuê trả lại cặp với đầy đủ tài liệu, giấy tờ cùng ba triệu đồng (anh bị mất vào tối hôm trước). Lòng tốt, sự trung thực với mọi người (và với chính mình) chính là một nét đẹp của những người thủ đô.

Nhưng cái thanh lịch vô cùng quí giá của Hà Nội hiện nay là sự thanh bình trên đường phố vào ban đêm. Điều này chính người Hà Nội tạo ra nhưng chưa nhận thức hết. Chúng ta thường không dám đi bộ trên đường phố đêm, vì lo ngại cho sự an toàn của bản thân. Nhưng người nước ngoài lại ung dung dạo bước bên Hồ Gươm, hồ Tây. Tiến sĩ người Nga, A.Xô-cô-lốp đã nhiều lần nói với tôi: “Tôi cảm thấy thoải mái nhất là được đi dưới lòng đường những phố phường Hà Nội vào đêm khuya, khi người và xe rất ít trên đường”. Còn An-đrây Sơ-ra-gơt, một cựu lính pháo binh Mỹ, trưởng đại diện công ty General Electric thì nói: “Điều kỳ lạ ở đây là chúng tôi không cảm thấy sự thù địch đối với người Mỹ. Đường phố Việt Nam về đêm còn an toàn cho công dân Mỹ hơn cả nhiều thành phố Mỹ. Điều đó không phải vì có nhiều công an, mà là vì Việt Nam không dung nạp những ác ý”. Nghe một người Mỹ nói như vậy thì việc UNESCO công nhận Hà Nội là “thành phố vì hoà bình” là điều xác đáng.

Không băn khoăn về tình hình an ninh hôm nay, mà điều tôi băn khoăn nhất lại nằm ở những lĩnh vực cần nhiều chất thanh lịch. Đó là âm nhạc và thời trang. Những buổi biểu diễn lớn ở Nhà hát lớn hay Cung Hữu nghị thì chưa bàn tới vội. Chỉ nói tới ca nhạc phòng trà. ở đây hát và ăn mặc đều đòi hỏi chất thanh lịch. Nơi này người nghe được quyền lựa chọn, yêu cầu, đề nghị; người hát không bị săm soi, đưa vào khuôn mẫu. Tóm lại họ được tự do thể hiện. Chính vì có sự tự do, thoải mái mà yêu cầu chất thanh lịch càng phải cao. Cũng có một số nơi thể hiện được. Tiêu biểu cho cái được có lẽ là phòng trà của một ca sĩ nổi tiếng ở trong ngõ trên đường Hàng Bột. Mọi người đến đây ăn, uống nhẹ nhàng và yêu cầu các ca sĩ hát những bài hát mà mình thích. Người hát và người nghe đứng ngồi cạnh nhau, có thể chuyện trò, giao lưu. Các ca sĩ có giọng tốt, phong cách biểu diễn hiền lành thường hát ở đây. Người nghe có thể tặng hoa, biếu tiền. Đây cũng là một kiểu kinh doanh giải khát, âm nhạc, văn hoá có văn hoá. Cái tôi không thích ở đây chính là cái tên của quán, chữ và nghĩa đều không Việt Nam chút nào: “A-la-đin Club”.

Những thành phố ở vùng Châu Á đều có sinh hoạt ban đêm dài, sôi động, phong phú. Hà Nội không là ngoại lệ, nhưng đừng biến thủ đô của chúng ta thành Hồng Kông hay Băng Kốc. Hà Nội về đêm vẫn rất cần thanh lịch truyền thống của mình. Đó là sự tế nhị, tao nhã, trung thực, cao thượng cộng thêm một chút hài hước. Cái này vốn đã có, chỉ cần chúng được bộc lộ thường xuyên ở khắp nơi mà thôi.
Về Đầu Trang Go down
Sponsored content





Hà nội trong trái tim em!!! Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Hà nội trong trái tim em!!!   Hà nội trong trái tim em!!! I_icon_minitime

Về Đầu Trang Go down
 
Hà nội trong trái tim em!!!
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Forum of A3 Family :: A3 Family :: Kiến Thức Học Tập-
Chuyển đến